BẠN ĐÃ HIỂU NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA MÌNH? Em ôm chầm lấy nó khóc nức nở: “Sao anh bay mà không nói em?” Nó: “Anh bay có 1 tuần mà, anh bay suốt có việc gì đâu? Vợ nhớ anh à?” Em: “1 tuần em đau bụng rồi ai chăm em?” Nó im lặng ôm và nghe em khóc. 8 tháng mang nặng đẻ đau, mỗi ngày em đều rất nặng nhọc và khó chịu nhưng chưa từng than trách để nó yên tâm làm việc.

Càng những ngày gần đây con đạp càng mạnh, có những lần phình cả bụng, em đau đến phát khóc. Hỏi thì em lại nói không sao, con đạp em chỉ hơi nhói thôi. Nó lại tập trung vào công việc, nghĩ rằng mình có sự nghiệp, công danh, công ty phát triển mạnh mẽ thì hai mẹ con chẳng thiếu gì, cuộc sống sung túc, thoải mái. Cứ nghĩ rằng có sự nghiệp, công danh là trên hết. Thì giờ đây nó càng hiểu rõ giá trị của gia đình. Người yêu thương ta thật sự không cần vật chất, sự nghiệp hay công danh của ta. Họ cần ở ta sự CHE CHỞ, CHĂM SÓC VÀ THƯƠNG YÊU. Đôi khi chỉ là một hơi ấm, một lời nói hay một cái vuốt tóc nhẹ nhàng. Tranh thủ lúc em chợp mắt anh viết những dòng này. Cám ơn em đã gúp anh TRỐNG RỖNG (lớn lên). Từ lần sau anh sẽ luôn mang em và con bên cạnh dù đến bất cứ nơi nào. Anh yêu em, cô bé của anh! #share cho những ai cũng đang tất bật bôn ba và quên mất mình cần chăm sóc gia đình của mình.